Chi tiết sản phẩm
Tên khác: Thuốc cứu, Ngãi diệp.
Tên khoa học: Artemisia vulgaris L.
Ngải cứu mọc hoang ở rừng núi, trồng ở vườn. Mùa hè lấy cành có nhiều lá, âm can, để được lâu năm càng tốt, dùng tươi giã nát vắt nước uống hoặc âm can, sắc uống hoặc nấu cao. Ngải cứu khô giã nát bỏ xơ làm ngải nhung để cứu.
Tính vị – Công năng: Vị đắng, mùi thơm, tính hơi ấm, bổ hỏa trợ dương, điều hòa khí huyết, trục hàn thấp, thông kinh, an thai, giảm đau, cầm máu, sát trùng.
Chu trị – Cách dùng:
- Do công năng trên, nên ngải cứu là một vị thuốc quí trị được nhiều bệnh: Bồi dưỡng cơ thể, khí huyết, trị bệnh nội thương, ngoại cảm và trị cả bệnh giun sán.
- Thuốc quí của phụ nữ: Chữa đau bụng, kinh nguyện không đều, động thai, ra máu, băng huyết, rong huyết (để tươi, khô hoặc sao đen).
- Dùng ngoài làm ngải nhung để cứu các huyệt châm cứu, dùng băng bó gãy xương, bong gân sai khớp, đau lưng nhức nỏi vv… (Người già lấy lá làm đệm nằm). Ngày dùng 4 – 8g (thuốc sắc).